(¯`·.º-:¦:-† Cassiopeia †-:¦:-º.·´¯)
|
Bài gửi sau cùng |
---|
Bài gửi | Người gửi | Thời gian | vào đây mà xem antifan JYJ bày trò | | Fri Nov 08, 2013 1:07 am
| Bán áo Cass | | Tue Oct 23, 2012 6:40 am
| "Tên của bạn dịch sang tiếng Hàn,Trung,Nhật" | | Tue Aug 21, 2012 8:42 pm
| Đây là ai??? | | Tue Aug 21, 2012 8:32 pm
| Jaejoong in Heaven Postmen + Bonus: Fanart Yunjae (Kute + sweet) | | Sat Aug 11, 2012 10:56 am
| [TQ-Hà Nội] ♥♥Candy Shop♥♥ : Order hàng in hình thần tượng ^^ | | Tue Dec 13, 2011 4:21 pm
| [HN-TQ] [Thế Giới DVD] Làm đĩa theo yêu cầu, 15k/DVD, 50k/ bộ phim Hàn Quốc, nhanh, uy tín, nhiệt tình | | Sat Dec 03, 2011 7:27 am
| Thông báo về lần off tháng 10 và cách đăng kí mua áo đồng phục | | Thu Dec 01, 2011 8:15 am
| [Funny] tên bạn theo DBSK đã edit ^^ | | Sat Nov 19, 2011 9:23 pm
| vote cho DBSK naz cass lạng sơn | | Thu Oct 27, 2011 10:03 am
| TUYỂN NHÂN SỰ ĐỢT II | | Thu Oct 20, 2011 1:41 am
| Tiffany nghĩ chắc chắn SNSD sẽ thành công hơn Wonder Girls ở US&UK? | | Mon Oct 17, 2011 10:18 pm
| [ Long-fic yunjae] Myuhyo | | Tue Oct 11, 2011 11:25 pm
| ĐẾ VƯƠNG VÀ NGƯỜI ĐẸP | | Sun Oct 09, 2011 10:16 pm
| Học tiếng Nhật - Top Globis | | Tue Sep 27, 2011 1:17 am
| |
| [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
rangipham Member
Tổng số bài gửi : 15 điểm thưởng : 21 Join date : 20/02/2010 Age : 31 Đến từ : phòng riêng của Ho ;))
| Tiêu đề: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love Sun May 02, 2010 8:54 pm | |
| [Short fic] Some Crazy love Author: Rangi Pham(là ta chứ ai).Rating: Ai bít đọc thì cứ xemGerne: humour & rất nhảm(xin thề là chính Au cũng không hiểu chính mình đã nghĩ gì khi viết nó nữa)Disclaimer: DBSK không thuộc về Au, mãi mãi không phải của Au(nhưng Au là của DBSK)...Pairing: YunJae, Yoosu,KiMin.Sumary: Tình yêu đôi khi rất điên (điên theo nghĩa đen hẳn hoi) Hèm, dù đọc trên blog rồi thì cứ com nhiệt tình nhé!!!!!!!!!!!!!!!^^ Chap 1 RẦM!!!!!!!!!!!! Ôi chao! Thật thương tâm! Cánh cửa to lớn, đẹp đẽ bóng bẩy bị ăn một cú đạp mạnh đến nỗi sút cả bản lề, bay thẳng vào 1 xó phòng(trâu thật!). Ngay sau đó, 1 tiếng gọi mà nếu ai nghe được thì sẽ phải đặt ngay 1 suất dài hạn ở khoa Tai-Mũi-Họng. Mà cũng thật thương thay cho tất cả mọi đồ dùng bằng thuỷ tinh trong phạm vi bán kính trên dưới 100m vì lý do gì thì chúng ta tự hiểu^^. Âm thanh chấn động đó từa tựa thế này: - PARK YOOCHUN!!!!!!! MÀY RA ĐÂY!!!!!!!!!!!!!!
Con người (có vẻ) mang tên Park Yoochun lồm cồm giữa mớ chăn gối trên cái giường Kingsize, hé ¼ con mắt: - Giề? Và rất nhanh chóng tìm về với giấc mộng, lầm bầm: - Nhớ bồi thường tiền phá cửa~ Không buồn để ý đến lời lầm bầm ấy, tác giả của 1(trong những) đống hỗn độn tại căn phòng cuả Park đại thiếu gia “bay” vô cùng “êm ái” lên cái giường vô cùng “gọn gàng”, xách cổ con người xấu số: - MÀY CÓ DẬY KO THÌ BẢO????????? DẬY NGAY!!!!!!!!!!!!!!!!! GIẢI THÍCH ĐI!!!!!!!!!!!!!! - Cái gì?- Có vẻ Yoochun không thể kiềm chế nổi cái kẻ đã phá giấc ngủ cuả mình lúc....11h sáng- Chờ ko được à? Mới sáng sớm ngày ra mà đã...!@#$%*@#$%^&* BỐP- Chưa dứt lời, Yoochun đã ăn một phát vào đầu. - Sớm à? Mày nói sớm à? VÉO- Yoochun bị đạp thẳng khỏi chiếc giường êm ái đã “chứa chấp” anh từ 11h đêm qua. - Rốt cục là chuyện gì hả?- cuối cùng thì anh cũng tỉnh ngủ- JUNG YUNHO! MÀY PHÁ GIẤC NGỦ CỦA TAO THẾ À? - Mày hét với tao sao?- Yunho cau mày- Tao mới là người phải hét vào mặt mày: AI CHO MÀY POST ẢNH BÁN KHOẢ THÂN CỦA TAO LÊN MẠNG HẢ????????????????????? - Gì cơ? - Tao hỏi: AI-CHO-MÀY-POST-ẢNH-BÁN-KHOẢ-THÂN-CỦA-TAO???- Yunho hùng hổ tiến về phía Yoochun, mở cái Laptop gí thẳng vào cái mặt còn đang ngái ngủ. - À, vậy là mày phá hỏng giấc ngủ của tao chỉ vì mấy cái ảnh?- Anh cười khẩy- Thôi, tao tắm rửa ăn sáng cái đã. -----Yunho’s POV------Giờ này còn ăn sáng à?Ăn trưa luôn rồi còn gì?-----End POV---------********************* Trên bàn ăn cảu Park gia, có 1 kẻ đang ăn sáng, 1 kẻ đang ngồi ăn trưa. Kẻ ăn trưa gườm gườm nhìn kẻ ăn sáng: - Mày có nói không? - Rồi, thì nói- Kẻ ăn sáng tu một hơi hết cốc sữa- Umma mày nhờ tao tìm vợ cho mày(Yunho- sao lại nhờ thằng này nó tìm, umma ơi, giết con rồi!), nam nữ được tuốt. Mà mày thi tao biết tỏng là chúa ghét mấy cái trò gặp gỡ mấy nàng tiểu thư đỏng đảnh, thế là tao vác hẳn mày lên mạng cho người ta đến tìm. - Phụt...- Yunho sặc canh- Vậy đâu có nghĩa là mày phải post cái ảnh đấy? - Ôi ông bạn trẻ của tôi! Mày nghĩ tao khoái post cái ảnh ấy lắm à? Umma mày send từ Mỹ về cho tao đấy!- Yoochun hông nhiên đâm đầu vào............. ăn tiếp. - Cái gì cơ?- Yunho ngã ngửa- Ối giời ơi! Sao mà umma của con lại có thể như thế cơ chứ? (Ông trời- Vác lên hỏi trời thì trời cũng pó chiếu thôi con ơi!)************************* 2h chiều Thình thịch.... thình thịch........ “Sao trên đời lại có người như thế?...” Một chất giọng cao chói loá vang lên, vượt trội hơn hẳn so với giọng Yunho ban sáng (hay trưa) bởt tính cá hao của nó: - Hyung! Cứu em! “Bờ vai rộng, vòm ngực rắn chắc, bắp tay cuồn cuộn, cơ bụng 6 múi nữa....” - Em sắp chết bởi núi thư và quà cuả fan hyung rồi! “ Một người đàn ông mạnh mẽ và hoàn mĩ....” - Sao lại toàn nam như thế chứ? Một lũ dê mà sao không ở trên núi gặm cỏ, lại lang thang trong trường đại học để nhìn thấy Jae hyung không biết!- Không còn thể hiện cao độ nữa, chất giọng cá heo chuyển sang lầm bầm. “Ôi đôi mắt một mí, sống mũi cao, cặp lông mày rậm, cái nốt ruồi duyên...” - Jaejoong hyung! Toàn cuả hyung thôi, cho em xin hộp chocolate nhá!- Giọng cá heo một lần nữa lại vang lên. “Người đàn ông của đời mình, mình phải đi tìm anh ấy!” Jaejoong bật dậy, thay quần áo thật đẹp, ghi nhớ cái đại chỉ số 7, đường Mirotic, bắn ra cửa. Vừa mở cửa ra, chân cậu đã bị giữ lại bởi một thân hình dài ngoằng: - Jaejoong hyung, đừng bỏ em! Em đói!- Khuôn mặtđẹp zai nước mắt tèm lem trông thật đáng thương. - Bỏ ra! Tao phải đi theo tiếng gọi cuả con tim! VÀo mà lục tủ lạnh! - Tủ lạnh hết rồi! - Cái gì?- Jae trợn tròn mắt. - Em ăn hết rồi! *1 linh hồn đã trở về bên Chúa* - Susu, dắt nó đi ăn đi! Tao phải đi tìm tình yêu cuả đời tao!***************************** - Uhm, làm thế nào đây?- Jaejoong lóng ngóng đứng trước cửa căn nhà 7, đường Mirotic- Aish! - Ồ bé nào dế thương thế? Cưng đợi ai vậy? - Một giọng lè nhè, ặc mùi rượu vang lên. - Tránh ra!- Jae lạnh lùng. - Đáng yêu thật!- Một cái giọng lè nhè rõ là dê già 3 năm chưa xuống núi, hắn vuốt nhẹ lên gò má trắng hông của cậu, cậu hất tay hắn ra, gườm gườm nhìn hắn. - Thú vị hơn hẳn mấy em hôm qua- 1 tên ra dáng trùm sỏ cười nhếch mép, để lộ hàm răng vàng khè, đung đưa điếu thuốc- Tụi bay, lột đồ nó ra!- Hắn hạ lệnh. - Vâng!- Khoảng 10 tên to con xông vào Jae khiến cậu không kịp kháng cự, chiếc áo sơ mi xịn mới cóng của cậu bị xé toạc ra. - BỌN MẤT NẾT!- Jae gào- BỌN MÀY CÓ BIẾT CÁI ÁO ĐÓ ĐẮT THẾ NÀO KHÔNG? - Cậu liên tục chửi rủa. - Bịt mồm nó lại! Ááái!- tên cầm đầu vừa ra lệnh thì kêu rên đau đớn, 1 cánh tay cảu hắn bị vặn ngược ra sau, bả vai hắn bị một bàn tay rắn chắc nắm chặt. - Thả-cậu-ấy-ra!- Người lại mặt gằn từng tiếng. - Dạ...dạ...- cả lũ khúm núm, cúp đuôi chạy, để mặc Jae lê lết trên vỉa hè- Huhuhu... - Cậu sao vậy? Đau ở đâu à?- Người đó lên tiếng. - Không!- Cậu khóc, vai run run. - Hay là bị lạnh? - Không. - Thế rốt cuộc là cậu làm sao? - Cái áo mới của tôi bị bọn nó xé rồi!- Jae gào lên rồi tiếp tục khóc. - Ôi umma ơi~!- Lại một linh hồn nữa trở về bên Chúa.End chap1. | |
| | | rangipham Member
Tổng số bài gửi : 15 điểm thưởng : 21 Join date : 20/02/2010 Age : 31 Đến từ : phòng riêng của Ho ;))
| Tiêu đề: Re: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love Mon May 10, 2010 9:03 pm | |
| Ơ, ko có bạn nào vào ủng hộ à????Tự kỉ!!!!! Chap 2 - Thôi được rồi! Đây là nhà tôi, cậu vào trước đã. Jae ngước lên, tự hỏi: “Nhà của anh ta? Không lẽ... anh ta là...?” Anh chìa cái áo khoác cho cậu, cậu im lặng mặc áo, ít nhất thì cậu cũng không nên để mình bị lạnh, nhất là khi bây giờ không có ai chăm sóc cho cậu, haiz, trừ khi anh....., cậu nhanh chóng cùng anh bước vào nhà.... À không, toà biệt thự..... Hai người vừa vào tới, đã có mấy cô hầu gái chạy ra đón tiếp, họ thật xinh đẹp, dễ thương trong bộ đồ phục vụ đỏ trắng, nhưng xem ra anh ấy cũng chả hề bận tâm, nhàm mắt quá rồi chăng? Anh mời cậu ngồi, rồi sai người chẩn bị trà bánh cho Jaejoong. Một cậu sinh viên nghèo tự nhiên được đối xử như vậy, tất nhiên cậuphải ngại ngùng lúng túng. Không biết phải làm sao cho phải đạo, cậu cúi đầu, khuôn mặt trắng trẻo bỗng chuyển sang màu hồng, lđôi môi anh đào mấp máy, lí nhí buông lời cảm ơn. Không biết như vậy đã được chưa nhỉ???? Nhìn cậu như vậy, ân nhân cứu mạng, có lẽ nói như thế hơi quá thì phải, kẻ nghĩa hiệp giúp đỡ cậu bỗng nở một nụ cười- một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt nam tính cứng cáp, một nụ cười có lẽ chỉ dành riêng cho chàng trai nhỏ bé đang ngồi trên cái salon kia bởi lẽ kể cả những người làm trong nhà cũng choáng váng, kinh ngạc trước nó: - Cậu dễ thương thật!!!! Cứ tự nhiên như ở nhà nhé!!!- Anh quay lưng bước lên lầu, để lại một quả gấc dưới phòng khách.************************** Jaejoong nhấp một ngụm trà, cậu không thích trà lắm, nó không ngọt như sữa, nhưng cậu cũng thấy ngại nếu đòi hỏi. Jae nhìn quanh khắp căn phòng mà cậu đang ngồi: một căn phòng không hề cầu kỳ, xa hoa nhưng được thiết kế khá tỉ mỉ, trang nhã.... Nó gây trong cậu một ấn tượng mạnh về một gia đình giàu có, gia giáo và đầy hiểu biết, với óc thẩm mĩ tinh tế.... Là một sinh viên khoa thiết kế nội thất, cậu mong rằng sau này chính tay cậu có thể tạo ra được một tác phẩm như thế này, một nơi khác với căn nhà mà cậu đang ở- một khu ký túc sinh viên. Phải nói là Jae và Su thực sự rất may mắn khi quen biết cái máy ăn Shim Changmin. Tuy rằng ở với nó thì nhiều khi phải chịu cảnh đồ ăn vào bụng ít hơn bình thường nhưng nếu như không có Changmin là con trai của ông chủ khu nhà này thì chắc cậu và Junsu chỉ còn nước đứng đường chờ đến giờ lên lớp thôi ấy chứ.... Tiếng bước chân làm cắt ngang dòng duy nghĩ của cậu, anh hiện lên, nở một nụ cười chết người(vâng, Au chết đầu tiên): - Thật là thất lễ, mời cậu vào đây mà không tiếp, xin lỗi!!!! - Không.... không sao....- choáng ngợp trước vẻ đẹp hoàn mĩ trước mắt mình, Jae chỉ có thể đáp lại một câu trả lời ngượng nghịu- Anh không cần khách sáo với tôi đâu. Uhm... cảm ơn vì đã cứu tôi hôm nay, còn về phần chiếc áo, tôi nhất định sẽ trả lại sau.- Tuôn một lèo những suy nghĩ trong đầu, cậu đỏ bừng mặt khiến cho con tim ai đó lại chệch một nhịp rồi. - Uhm... tôi tặng cậu cái này- Anh đặt lên mặt bàn một cái hộp màu trắng sang trọng, bên trong có một chiếc áo sơ mi- coi như bù cho cậu cái áo lúc nãy. Cậu vội từ chối dù trong lòng thì thích chết đi được- cái áo quá đẹp, không có công gì, sao cậu dám hưởng chứ, nhất là khi nó là một món quà không hề rẻ mạt, trong lần đầu gặp gỡ. Như vậy thì khác nào cậu bám theo anh vì tài sản. Nhưng anh cứ khăng khăng đòi cậu phải nhận: - Đâu phải cậu không làm gì cho tôi, cậu khiến tôi thấy vui hơn đấy! Dù gì thì chiếc áo này cũng là do người ta tặng tôi nhưng hơi nhỏ, cậu ko nhận thì nó cũng bị bỏ xó thôi. Jung Yunho, rất vui được biết cậu!- anh chìa tay ra. Cậu nắm lấy bàn tay anh, nó thật to, thật vững chãi, thật ấm áp.... - Kim Jaejoong, uhm, tôi... cảm ơn...- cậu lí nhí, anh nói vậy chẳng lẽ không nhận. - Đừng khách sáo! Giữa lúc cả hai đang như vậy bỗng có một tiếng lè nhè vang lên: - Yun... Yun...ho ah~ - Aish~- Yunho lầm bầm rồi chạy ra cổng, vác một tên xỉn bê xa lết vào, giải thích qua loa với Jaejoong về tên bạn trời đánh thánh vật, suốt ngày đi cua gái và say xỉn mà anh phải vác trên vai lúc này- Yah!!! Park Yoochun, mày làm cái trò khỉ gì vậy hả??? Mày “dê” không tha cả thằng bạn thân nối khố với mày à??? Thích thì tìm mấy em về mà phục vụ!-nói rồi Yunho quẳng Yoochun lên ghế salon rồi vươn vai, trút được một gánh nặng! Nhưng ông trời đâu để cho mấy người họ yên ổn dễ dàng như thế. Một kẻ tán gái trình cao như Park Yoochun sau mỗi đêm chơi bời trác táng luôn có một hậu quả tất yếu: một mớ đuôi theo sau, và hôm nay cũng không phải là ngoại lệ. Dường như Yunho vừa mới thở phào nhẹ nhõm và chuyển sang giai đoạn 2: thắc mắc sao không thấy con nào theo tên khốn đang lê lết trước mắt anh về đến đây thì một cô gái mắt xanh mỏ đỏ cố làm ra vẻ sexy xồ vào làm cả Yunho lẫn Jaejoong sợ suýt bắn tim ra ngoài. Cô ả nhảy bổ về phía tên say xỉn bê tha (theo nhận định của đại thiếu gia nhà họ Jung-Yunho) và quyến rũ(theo nhận định của cô ta), đỡ lấy đầu anh đặt lên đùi mình, bắt đầu một bản tình ca bất tận về cô và Chunnie yêu dấu. Nào là 2 người gặp nhau là duyên trời định, nào là cô nguyện sẽ chăm sóc cho anh, sẽ nâng khăn sửa túi cho anh suốt đời suốt kiếp. Rồi sau đó là những gì hai người thề non hẹn biển với nhau khiến hai mĩ nam cùng với toàn bộ kẻ hầu người hạ của Jung gia phải sởn cả da gà. Chưa hết, bản kế hoạch 5, 10 và 15 năm được cô ta kể chi tiết đến mức bao nhiêu người nghe ở đó cũng suýt ngất, thật đáng bái phục, và cũng thật đáng sợ!!!!! Cô ta cứ tiếp tục như vậy khiến cho ai cũng lắc đầu e ngại: Khổ thân, còn trẻ thế mà đầu óc đã có vấn đề, không rõ là hoang tưởng nặng cỡ nào nữa!!!! Mấy cô hầu gái cùng ông quản gia bắt đầu nhẹ nhàng lôi kéo, kêu gọi rồi chuyển sang hò hét, lôi xềnh xệch nhưng cô ta ngồi còn vững hơn cả bàn thạch mà tiếp tục “bản tình ca mùa đông” về “trái tim mùa thu” của hai khi gặp gỡ Yoochun đã nhảy “điệu vance mùa xuân” như thế nào.************************************** Sau một hồi quần đảo, cuối cùng, nhờ khả năng kì cựu và kinh nghiệm đầy mình từ những lần tơi tả trước đây, Yunho đã tống được cô nàng hoang tưởng ấy ra khỏi nhà mình. Anh quay vào, tống tên bạn trời đánh không chết của mình lên phòng. Sau cùng,anh cũng hoàn thành công việc thường nhật ấy mà trở lại bên Jaejoong, xin lỗi rối rít vì cậu đã phải xem những thứ không đáng xem như thế, anh cứ luôn miệng “thất lễ, thất lễ” làm cậu ngại, cậu cố xua xua tay, ý bảo anh dừng lại. Anh bèn quay qua, nhìn cậu rồi ngỏ ý muốn đưa cậu về, kể ra thì cũng muộn quá rồi. Lúc này cậu mới liếc nhìn đồng hồ và hốt hoảng: - Thôi chết, 10h30 rồi sao? Nguy rồi, ký túc xá đóng cửa rồi!!!!- Cậu nhảy loi choi trong phòng mà quên mất có một người đang cố nén cười trước ý nghĩ “con lợn nhảy trong phòng”. - Vậy ra cậu là sinh viên à?- Sau một hồi nén cười thành công, Yunho cất tiếng-Uhm, ký túc xá đã đóng cửa mất rồi, một phần cũng là lỗi của tôi, nếu cậu không chê thì hãy ở tạm nhà tôi một đêm, mai tôi sẽ đưa cậu về. - Cũng không còn cách nào khác...- Cậu cúi gằm mặt. - Vậy thì tôi lại phải xin lỗi cậu rồi, vì nhà tôi hiện giờ chỉ còn hai phòng ngủ có thể sử dụng được nên xem ra chúng ta phải chia nhau cái giường rồi! Yên tâm, tôi ngủ ngoan lắm!- Anh phân trần rồi cười khì, anh tronng không khác gì một con gấu ngố. Cậu lắc đầu, ra hiệu không sao. đúng là không sao mà, không phải cả hai đều là đàn ông sao? Không có vấn đề gì hết! Nhưng.... tại sao cậu lại đỏ mặt??? Sao cậu lại không giữ nổi bình tĩnh trước anh chứ??? Bình tĩnh nào.... Thở sâu nào..... Không sao hết..... Không vấn đề gì hết..... Cậu run quá, lần đầu tiên được ở gần một người mà cậu gặp phải tiếng sét ái tình... Không được, không được run, phải bình tĩnh.... End chap2. | |
| | | rangipham Member
Tổng số bài gửi : 15 điểm thưởng : 21 Join date : 20/02/2010 Age : 31 Đến từ : phòng riêng của Ho ;))
| Tiêu đề: Re: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love Sun May 16, 2010 9:49 pm | |
| các bạn cứ ko com làm mình toàn quên post à *tự kỷ*(suốt ngày ngồi tự kỉ, chắc mai nhập viện sớm)
Chap 3
Màn đêm tĩnh lặng....
Tất cả mọi người đang say giấc nồng.....
Trừ một kẻ điên bỏ phí thời gian vàng ngọc để ngủ của mình mải mê ngắm người trong mộng.....
“Ôi cái sống mũi cao dọc dừa....
Ôi đôi môi dẩu đầy quyến rũ....
Ôi nước da ngăm ngăm đầy nam tính....
Ôi.....
Anh ấy thậm chí còn đẹp hơn trong ảnh...”
Cậu khẽ quàng tay qua người anh, ấm quá, như ôm một con gấu bông vậy...
Vòm ngực rộng đầy rắn chắc tạo cảm giác an toàn....
Không hiểu trời xui đất khiến thế nào mà bỗng dưng đúng lúc đó anh trở mình, ôm gọn cậu trong lòng. Mặt cậu dụi vào ngực anh, mùi hương quyến rũ từ cơ thể anh quấn lấy cậu, mặt anh dụi vào mái tóc đen loà xoà bờm xờm của cậu, phả ra những hơi thở ấm nóng, đều đều....
Cậu bỗng thấy bản thân mình thật hạnh phúc. Khẽ đặt lên đôi môi anh một nụ hôn vụng trộm, cậu mỉm cười ngây ngô rồi chìm vào giấc ngủ muộn màng nhưng đầy ắp những giấc mơ đẹp....
**************************************
Chiếc BMW đen bóng lộn nhẹ nhàng đỗ lại bên khu ký túc xá trường Đại học Seoul....
Jaejoong bước xuống khỏi xe, ngoái đầu nhìn lại:
- Kashamita! Anyong!
Đúng lúc đó, một bóng người lao thẳng về phía cậu, ôm chầm lấy. Vì người đó cao hơn nên cậu hơi loạng choạng:
- Jaejoong hyung, em lo quá! Em cứ sợ hyung không thèm về nấu cơm cho em ăn nữa chứ!!!!
Jae gỡ vội cái máy ăn ra, tự hỏi liệu cậu có sắp bị biến thành cái nồi cơm điện chuyên cung cấp cho Shim Changmin hay không và cũng sợ anh sẽ hiểu nhầm. Ngay sau Min là Junsu, cậu cũng lo lắng nhìn khắp người ông anh quý hoá đã làm cậu mất ngủ cả đêm và phát hiện ra đây không phải cái áo mà Jae đã mặc hôm qua khi đi theo tiếng gọi của trái tim. Jaejoong bất giác đỏ mặt, luống cuống giải thích với mấy cậu em về chuyện tối hôm đó, tất nhiên là phải lược bớt một số chi tiết. Cậu khẽ liếc nhìn về chiếc BMW khi kết thúc câu chuyện, và hai đứa em của cậu thì thừa IQ để hiểu mấy chuyện này chứ. Cả hai sốt sắng chạy ra gõ cửa xe, Yunho cùng tên đêm hôm trước rất là bê xa lết nhưng giờ thì phong độ ngời ngời bước ra. Mỗi người đều mang trong đầu một ý nghĩ riêng...
-----Yunho’s POV-----
Hmmm, vậy đó, hôm qua cậu ta còn ôm mình ngủ, còn dụi đầu vào mình, còn... hôn mình nữa!! Vậy ra cậu đã có người thương kẻ nhớ vậy rồi còn gì!!!
Vậy mà tôi đã cho rằng cậu cũng có cùng cảm xúc với tôi cơ đấy!!!
Cậu có ý gì vậy??? Cậu định bỡn cợt tôi sao, Kim Jaejoong???
-----End POV----
----Yoochun’s POV----
Ôi ông trời ơi, sao ông lại có thể tạo nên một con người đáng yêu và dễ thương đến nhường ấy cơ chứ????
Mái tóc nâu nâu, ánh mắt to tròn đầy ngây thơ trong sáng, khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười rạng rỡ toả ánh nắng xuống tâm hồn....
Ôi... vậy là Park Yoochun hào hoa phong nhã đã trúng phải tiếng sấm, ấy nhầm, tiếng sét ái tình rồi~! Thật không ngờ, một kẻ cưa gái có hạng như mình cuối cùng lại trao trái tim mình cho một bé phao câu vịt dễ thương!!
----End POV----
Junsu bất giác thấy lạnh sống lưng.
- Nghe nói hôm qua hai người đã cứu hyung tôi, cám ơn!- Changmin lên tiếng.
Yunho thấy hơi hẫng vì hoá ra đó không phải người yêu của mối tình sét giật của anh nhưng vẫn đủ tỉnh táo để đáp lời:
- Không có gì đâu!!!
Yoochun gãi đầu, thực ra thì hắn có làm gì đâu cơ chứ... Nhưng hắn vẫn muốn thể hiện chút gì trước mặt mối tình sấm giật trước bé phao câu vịt của hắn. Kể ra thì hắn cũng không thất bại lắm, bé đã có ấn tượng đầu tiên: Tên này cần về nhà gội đầu thì phải!!!
Chính lúc đó thì hắn thấy biết ơn Jaejoong không sao kể xiết bởi đã lôi hắn ra khỏi hình ảnh một tên đầu đầy chấy bằng cách lên tiếng cảm ơn Yunho và nhắc nhở cả hai đi làm.
Yunho đành lôi cổ Yoochun đi nhưng vẫn ngoái lại, để lại một câu hẹn gặp lại trong khi ánh mắt chỉ hướng về một điểm cố định....
**************************
- Yah!!! Park Yoochun, mày đi đứng thế à???- Yunho gào lên bẻ tay lái khi thấy tên bạn nối khố mà ông trời căm ghét đã thả trúng đầu anh suýt thì đâm thẳng vào cái cột điện. Hắn xin lỗi, một việc làm cho anh suýt thì tăng xông do không rõ đã bao lâu rồi hắn không hề biết xin lỗi ai, nhưng sau khi nghe lý do của hắn thì anh thở phào nhẹ nhõm bởi nó đã trả lại cho anh nửa mạng sống: Tao nhớ người ta quá!!!!!
Tưởng gì chứ việc nhớ người tình thì là chuyện thường ngày ở huyện của Yoochun rồi, cứ nhìn cái bản mặt 35 của hắn thì biết. Nhưng khoan đã, người ta nào vậy nhỉ???/
- Này, mày đừng bảo mày nhớ cái con quái vật hôm qua mày tha về nhà tao nhá! Cái con ấy đã béo lại còn áo hai dây với lại hở rốn, rồi lại còn ngồi kể thiên tình sử của mày với nó nữa chứ, dù tao đảm bảo hai đứa bọn mày quen nhau chưa nổ một ngày! Không ngờ tiêu chuẩn mày hạ thấp đến thế đấy!- Yunho lắc đầu.
- Mày ngồi lải nhải cái gì đấy? Lên cơn tự kỷ à??? Tao đang nói đến em của cái cậu Kim Jaejoong cơ!!!!- Yoochun lại bắt đầu mơ màng làm Yunho tiếp tục phải xông lên mà bẻ tay lái thằng bạn một lần nữa:
- Cái cậu cao cao á????
- Không,- Yoochun chưa dứt khỏi cơn mê (sảng) bắt đầu ngồi làm bài văn miêu tả Junsu mất gần 2 tiếng đồng hồ từ ngoài đường vào đến tận công ty.
Điều này thực sự khiến Yunho phải mắt tròn mắt dẹt:
- Yoochun, tao vẫn biết mày tự kỷ, hoá ra mày còn biết tự kỷ cho người khác nữa cơ đấy!!!
Yoochun tức muốn xì khói, xông vào xách cổ Yunho, thằng bạn chết bầm:
- Mày....
- .... muốn gặp người ta không???- Yunho chặn ngang họng hắn, cười (đểu)
Ngay lập tức hắn thay đổi thái độ, thả tay ra, mắt sáng rỡ, chờ đợi “lời vàng ý ngọc” của Yunho. Bắt thóp được hắn, anh cứ thong thả câu giờ làm hắn sốt ruột muốn chết nhưng.... vì tình yêu điên loạn của hắn với cậu nhóc đáng yêu....
Phải kiềm chế....
Phải kiềm chế....
Nhìn bản mặt thộn ra của hắn, anh cũng không cầm lòng được, đành thả ra một câu:
- Kim Jaejoong.
Yoochun tròn mắt ra hết cỡ trong khi Yunho vẫn đang làm phụt máu mũi của những người xung quanh, kể cả Au bằng cách cười nửa miệng. Có lẽ ông trời thương cảm cho những con người cần tiếp máu, tên 35 gần đó đã vỗ vai kẻ ác nhân thất đức đứng cười nửa miệng như thằng điên nãy giờ làm cho kẻ đó hết cười luôn:
- Mày đúng là bạn tao!
End chap 3. | |
| | | fan.yunho_uknow Member
Tổng số bài gửi : 1 điểm thưởng : 1 Join date : 22/07/2011
| Tiêu đề: Re: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love Fri Jul 22, 2011 1:13 am | |
| cuời bể bụng ( vỗ tay ) | |
| | | rangipham Member
Tổng số bài gửi : 15 điểm thưởng : 21 Join date : 20/02/2010 Age : 31 Đến từ : phòng riêng của Ho ;))
| Tiêu đề: Re: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love Fri Jul 22, 2011 1:22 am | |
| Chap 4
Tiếng chuông điện thoại reo lên giữa căn phòng im ắng. Jaejoong nhấc cái cục gạch của cậu lên:
- Alô, Kim Jaejoong xin nghe.
- Jaejoong à, tôi Jung Yunho đây mà!
Cậu suýt thì đánh rơi điện thoại- anh gọi cho cậu sao??? Yunho tiếp luôn:
- Tối nay nhà tôi có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, tôi không rõ anh em cậu có nhã hứng đến dự không???
- Tiệc?- Jaejoong lắp bắp, cậu dường như không còn tin vào tai mình nữa- Anh mời tôi đến dự tiệc ư??
Yunho đáp lại, giọng có vẻ bỡ ngỡ:
- Phải, có vấn đề gì sao??? Cậu không thích à???
Chết thật, lại để anh ấy hiểu lầm rồi, cậu vội bào chữa ngay lại những lời mình nói, cậu đang sướng muốn chết đi được đây này, sao anh có thể nghĩ là cậu không thích chứ:
- Ý tôi không phải vậy... Tôi chỉ bất ngờ thôi. Tôi sẽ hỏi xem hai đứa kia có muốn đến không, nhất định tôi sẽ tới- cậu chắc chắn, phải tới chứ, nhỡ đâu bữa tiệc này có cô nào xinh đẹp cuỗm mất Yunho hào hoa phong nhã của cậu thì sao??? Cậu còn chưa kịp tỏ tình với anh cơ mà...
- Hay quá!- Yunho hồ hởi đáp lại qua ống nghe- Tôi sẽ chờ 3 người đấy, à quên, hôm trước chưa kịp làm quen, hai cậu em của cậu tên gì nhỉ???
- À, là Junsu và Changmin. Cái đứa cao cao là Changmin đấy!- Jae thành thật hay dại trai thì không rõ, nhưng cậu đang vui, người cậu hâm mộ đang hỏi thăm cậu- À mà quên, tôi nghĩ là phải cảnh báo anh....
Yunho toát mồ hôi, cảnh báo á??? Không hiểu có điều gì đáng sợ đang chờ đợi anh đây??? Cậu đe doạ nếu động vào hai cậu em??? Cậu yêu cầu hai cậu em của cậu phải vui vẻ tại bữa tiệc??? Cậu là mafia???? Hay thậm chí đáng sợ hơn, cậu có người yêu rồi???? Oaaaa, ứ chịu đâu!!!!
Và Jae làm anh sướng phát rồ lên được vì điều mà cậu cần cảnh bảo là....
-.... nếu đã mời Minnie, cẩn thận kẻo nó ăn sập nhà anh đấy!
Không những vậy, nó còn được đính kèm một tiếng cười rất dễ thương nữa mới chết chứ. Anh cũng cười lớn đáp lại, đồng thời nhắn nhe cậu phải tới. Cả hai vui vẻ cúp máy.
Ở đầu dây bên này, có một con dê lăng xăng chạy ra cùng với ánh mắt dò hỏi. Tên đểu giả vừa cúp máy nhìn thằng bạn thở dài làm con dê lo sốt vó. Thấy vậy, Yunho đành phải thương tình mà rằng:
- Người ta của mày tên .... Junsu....
Và thế là lại một bài văn miêu tả Kim Junsu không còn dừng ở mức hai tiếng mà nâng trình lên hẳn 4 tiếng do hắn ngồi khen tên người ta. Không hiểu tại sao, ở đầu dây bên kia, có một con cá heo thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn bình thường. Sau bốn tiếng ngồi chơi điện tử, Yunho vươn vai chán nản nhìn thằng bạn, ra một bộ mặt nghiêm túc hết mức có thể, bảo hắn gọi cho chuyên gia tiếp tế lương thực của Jung gia và Park gia- Hankyung. Con dê tròn mắt nhìn. Yunho thở hắt:
- Jaejoong bảo Changmin cũng là một cái máy ăn.
- Cái gì???? Một mình Kim Kibum chưa đủ hay sao???? – Yoochun nhảy dựng lên rồi ngán ngẩm lắc đầu- Xem ra tối này có khủng hoảng lương thực cấp quốc gia rồi. Huhuhu, thấy thương những người đói quá, trên đời có hai kẻ như thế thì làm sao họ sống nổi.
************************************
Một tiếng hét vang vọng khắp kí túc xá làm một con cá heo cộng một cái máy ăn lo lắng đạp cửa xông vào hỏi han. Và câu trả lời mà cả hai nhận được đủ sức làm bọn họ mém xỉu: KHÔNG CÓ ĐỒ TỬ TẾ GÌ ĐỂ MẶC. Kể cũng may cho Jaejoong đó là được sống cùng nhà với mấy kẻ tương lai có khả năng làm stylish được, và kết quả nhận được là một Kim Jaejoong ngời ngời trong bộ áo sơmi Yunho tặng, quần bò mài te tua, gilê mượn của Changmin. Lên đường thôi...
Cả 3 dừng lại trước cửa, há hốc mồm kinh ngạc trước sự hoành tráng của bữa tiệc do Đại thiếu gia nhà họ Jung tổ chức. Ái ngại??? Có. Nhưng vì lời hứa với Yunho và sự nghiệp dại trai của Jaejoong, cả 3 vẫn chặc lưỡi bước vào. Cả bữa tiệc ngoái đầu lại nhìn họ, vẻ đẹp của họ trở nên rạng rỡ hơn dưới ánh đèn mờ ảo. Đúng lúc này, Đại thiếu gia của Park gia lịch lãm bước ra làm không biết bao nhiêu cô gái quanh đó xịt máu mũi mà vào nhập viện một lượt, có vẻ đêm nay, mấy ông bác sĩ mừng ra mặt, đêm nay tha hồ mà hốt bạc.
- 3 cậu tới rồi sao??? Hôm trước chưa kịp làm quen, tôi là Park Yoochun.
- Chào anh- Jaejoong mỉm cười.
- Chào cậu Jaejoong, Yunho ở trong kia đợi cậu đấy.- Yoochun chỉ vào trong và Jae thì tiếp tục sự nghiệp dại trai.
- Tôi là Kim Junsu, và đây là Shim Changmin.- Junsu khẽ khàng giới thiệu.
Yoochun chỉ đợi có vậy, vội kéo tay Junsu vào khiến ai đó phải đỏ mặt rồi....
************************
- Junsu à, cậu thích bản nhạc này chứ???- Yoochun dò hỏi.
Cậu ngượng nghịu gật đầu. Khẽ liếc về bên trái- Jae hyung đang rôm rả tranh cãi với tình yêu lớn nhất cuộc đời- Yunho. Yêu gì mà cãi nhau ghê thế?? Lại còn đập bàn đập ghế ầm ầm nữa chứ. Haizzz, đúng là điên mà... Nhưng nếu như các bạn chịu khó zoom lại gần và tăng volume thì mới thấy rõ độ điên của họ bởi nội dung cuộc tranh cãi là màu ngà và màu be, màu nào đẹp hơn. Aish, nhưng mà sao họ đẹp đôi quá vậy, làm sao Junsu dám nhờ trợ giúp đây??? Liếc về bên phải, cậu còn ngán ngẩm hơn bởi hình ảnh của đại thiên tài Shim Changmin cùng một công việc vô cùng được ưa thích: khiêu vũ cùng đồ ăn.
Yoochun cố bắt chuyện:
- Cậu bao nhiêu tuổi vậy?
- 21.
- Vậy kém tôi 1 tuổi.
Và chằng hiểu sao câu chuyện nhảy từ tuổi tác sang chỉ số IQ và đâm thẳng sang vấn đề thiên tài, thế mà chẳng hiểu tài lèo lái câu chuyện của công tử nhà họ Park thế nào mà nhảy bổ vào vấn đề cái dạ dày bằng cách mời Junsu ăn một cái gì đó kẻo tí chẳng có gì mà ăn bởi Bummie sắp xuất hiện rồi và Bummie là ai thì....
- Cậu chủ Kim đã tới!
- Uhm!- cậu chủ Kim vươn vai, bước vào.
Giang tay đón cậu là ông anh họ yêu quý Jung Yunho đang hớn hở đứng bên người đẹp:
- Kibummie!!!!!!!!!
- Yunho hyung, lâu lắm rồi không gặp! Ai đây? Đồ ăn đâu????
Sau một loạt câu hỏi, Kibum không buồn chờ ông anh quý hoá trả lời mà nghe theo tiếng gọi con tim mà đâm thẳng vào bàn ăn cùng một cái máy ăn khác tham gia công cuộc vô cùng vĩ đại là tạo một cuộc khủng hoảng lương thực ở mức tối đa, tức là vớ được bất kỳ cái gì ăn được là tọng thẳng vào mồm.
Kibum xuýt xoa khen ngon trong khi tay thì nhón cái cánh gà vàng rộm. Thật thương thay cho cái cánh gà tội nghiệp, nó bị nhấc lên bởi không chỉ một mà hai bàn tay và.... 3, 2, 1, bịt tai lại nếu các bạn muốn còn nghe thấy ngày mai bởi một, à không, hai tiếng hét kinh thiên động địa vang lên:
- NÀY, AI CHO ANH/CẬU ĐỘNG VÀO ĐỒ ĂN CỦA TÔI?????
4 ánh mắt chạm nhau, 2 cái mồm quang quác xỉa xói nhau chỉ vì một cái cánh gà trong khi trên mặt bàn có không chỉ một mà..... 10 đĩa gà khác trên bàn.
End chap 4.
Chap 5
- Người đâu mà vô duyên thấy ghét, chỉ vì một cái cánh gà mà bảo mình là to đầu bắt nạt trẻ con! Aish!!!!!!!!! Hyung, người đó là ai???- Kibum cau có.
- Em kết nghĩa người yêu hyung.- Yunho thả người lên ghế salon.
- À kinh, Yunho hyung đã kiếm được người yêu. Umma hyung chắc hạnh phúc lắm! Ai vậy????
- Kim Jaejoong- Yunho bắt đầu mơ màng và làm một công việc mà vốn là chuyên ngành của Yoochun: viết văn tả người yêu, kể cũng khá dài, cỡ khoảng 1, 2 tiếng đồng hồ gì đấy trong khi Kibum loay hoay bên cái máy di động.
Khi Yunho vừa kết thúc cơn mơ thì Kibum ngay lập tức làm cụt hứng vì câu cảm thán:
- Sao trên đời lại có cái máy ăn kinh dị như thế cơ chứ????
Tức xì khói, Yunho độp lại một vài câu “nhè nhẹ”, và thế là trong phòng tự dưng xuất hiện một người dỗi, vùng vằng đi lên phòng ngủ. May mà hôm nay Yoochun bận tán Junsu nên chỉ uống có mấy ly, không thì Yunho chỉ còn nước ngủ ngoài phòng khách do hai tên kia không ngủ được với tên nào. Kibum thì giận dỗi thế rồi, còn Yoochun thì có chết, có cho mấy tấn vàng cũng đừng nghĩ đến chuyện Yunho hay Kibum chịu ngủ cùng. Bởi một lý do vô cùng sâu sa....
Ngày xửa ngày xưa....
Cách đây khoảng độ mười mấy năm trời....
Yoochun sang ngủ ở nhà Yunho cũng là dịp Kibum sang nghỉ hè...
Dù sao thì Yoochun là thằng bạn thân nối khố, chẳng lẽ lại để nó ngủ với em mình, nghĩ vậy, Yunho đã có một quyết định vô cùng hào phóng là sẻ đôi chiếc giường với bạn. Và chính anh đã thề với lòng mình rằng đó là quyết định ngu xuẩn nhất đời anh bởi nửa đêm tên dê già kia cứ ôm anh mà hôn lấy hôn để, ôm ấp, sờ soạng làm anh sợ toát mồ hôi hột, phải đạp thằng bạn chí cốt sang một bên rồi ôm chăn ôm chiếu ôm gối sang phòng Bum ngủ nhờ.
****************************
Jaejoong chạy một mạch về ký túc xá, thở hồng hộc....
Trời ạ!!!! Tha cho con! Con có nơi có chốn rồi mà sao bọn dê kia vẫn cứ bám theo thế????? Cái gì mà không chịu hiểu lòng tôi??? Cái gì mà tôi yêu em mãi mãi cơ chứ???? Nghe sởn cả da gà!!!!! Yah, tại sao lại nắm tay tôi thế kia?????
- Buông cậu ấy ra!!!!!- Từ sau lưng Jaejoong, một giọng nói đầy bá khí vang lên.
Jae quay lại, nức nở lao vào vòng tay người yêu. Anh nhẹ nhàng quàng qua lưng cậu, dỗ dành rồi dìu cậu vào nhà trước sự tức tối của một lũ dê.
Cậu đỏ mặt khi anh ngó nghiêng khắp căn phòng bí bức và chật chội của cậu, chỉ bằng 1/10 nhà anh, lại ngồn ngộn toàn những sách là sách. Ly nước mời anh sao bằng ly trà anh từng mời cậu. Cái giường 2 tầng anh ngồi sao sánh bằng cái ghế salon phòng khách nhà anh. Vậy mà chẳng hiểu sao anh lại vui vẻ ngồi đọc sách, còn khen cậu chăm được nữa chứ. Và giữa cái không gian yên tĩnh ấy, một chất giọng cao vút vang lên:
- HYUNG!!!!!!!!!!!!!!!! EM ĐÓI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Anh bật cười, khen vui và bước xuống nhà. Chắc chắn là lại rủ 2 tên quỷ kia đi ăn nên bọn nó “bỗng dưng thấy bấn”, hú hét như người rừng.
Oạp... oạp... oạp....
Sụt... sột... soạt....
Rột.... rột.... rột.....
Nhùm.... nhồm... nhoàm....
1
2
3
4 khuôn mặt kinh dị đang dần hiện ra khi nhìn 2 cái máy ăn hoạt động hết công suất. Yoochun ghé tai Yunho, thì thầm:
- Mày chắc không???
Yunho gật đầu, ra chiều chắc chắn lắm. Vừa đúng lúc 2 cái máy tạm dừng để vuốt bụng. Yunho vội đằng hắng:
- Kibummie, hyung thanh toán rồi, em đưa Changmin về nhá!
- Tại sao?????
Đây quả là câu nói ngu nhất của Kim Kibum và Shim Changmin bởi ngay sau câu nói đó, 4 cặp mắt của 4 người-điên-yêu lườm cho 2 tên cháy má. 2 tên đó đành chấp nhận im re mà gật đầu.
*********************
Buổi tối, sông Hàn đầy gió, lạnh thấu xương...
Nhưng vẫn có 2 kẻ điên đi dạo bên sông, trao nhau mấy cái nhìn tình tứ mà chỉ mặc cái áo mỏng tang....
Buổi tối, công viên đóng cửa, tối om...
Nhưng vẫn có 2 kẻ điên trèo tường vào để xem cá heo bơi....
Giữa quán ăn, mọi người đã đi về hết để tránh rét...
Nhưng vẫn có 2 kẻ điên thi nhau ăn để xem ao trả tiền, thỉnh thoảng khẽ liếc đối thủ mà nhủ thầm “Sao có người ăn đẹp thế”....
Vâng, tình yêu đôi khi hơi điên....
~The End~ | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love | |
| |
| | | | [short fic YunJae-YooSu-KiMin] Some Crazy Love | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| November 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | Calendar |
|
|
|